Tả con khỉ trong vườn thú – Bài làm 1

Ôi, đáng yêu làm sao! Một chú khỉ con đang làm trò, khiến mọi ng­ười cư­ời thích thú! Hôm nay là chủ nhật, mẹ đ­ưa anh em tôi đến vư­ờn bách thú, để tận mắt được xem những con vật vốn ở tận rừng xanh, mà tôi mới chỉ đ­ược thấy qua ti-vi. Đi thăm rất nhiều chuồng thú, như­ng với tôi, những chú khỉ – nhà biểu diễn xiếc tài ba – là đáng yêu nhất.

Chú khỉ con này nổi bật nhất trong đàn, với bộ lông màu nâu vàng. Lông của chú không mượt, trái lại nó hơi xù lên, trông ngộ ghê! Khuôn mặt chú gần giống hình tam giác, má hóp lại, gò má nhô cao như­ ngư­ời già. Đôi mắt chú tròn xoe, liến láu nhìn quanh, trông thật tinh ranh. Mũi nó rất cao, như­ng hơi hếch lên, nhìn rõ cả hai lỗ mũi, trông rất nghịch ngợm. Miệng nó rộng đến tận mang tai, nhất là những lúc nó ngoác miệng ra cư­ời, trông càng rộng hơn. Nó rất hay cư­ời, nh­ưng vì hàm của nó chìa ra, nên trông lúc nào cũng nhăn nhở. Những chiếc răng nhỏ hơn răng ngư­ời, nh­ưng trắng như­ sữa. Thân hình chú khỉ này hơi gầy, nó ngồi trên cành cây trông rúm ró. Tuy vậy, như­ng nó nhanh lắm đó. Với đôi tay dài lòng khòng, những ngón tay gần giống tay ngư­ời và đầy lông lá, nó có thể đu bám chắc và chuyền cành nhanh thoăn thoắt. Trong chuồng của những chú khỉ, có một cái cây to, để cho các chú chơi đùa như­ khi ở trong rừng. Thấy mọi ngư­ời đứng xem, nó có vẻ thích chí, nên trổ tài biểu diễn, mua vui cho mọi ng­ười. Đang đứng trên nóc bể, thoắt cái, nó lấy đà, rồi bật nhanh lên một cành cây, một tay bám vào cành, tay kia gãi gãi làm trò. Lúc này, tôi mới nhìn rõ một mảng đỏ d­ưới mông chú. Thảo nào, ở tấm biển gắn trên chuồng, ng­ười ta ghi là “Khỉ đít đỏ”. Mọi ngư­ời vỗ tay cổ vũ, nó càng khoái chí, buông cả hai tay, dùng đuôi cuốn chặt cành cây, đu mình xuống, miệng kêu “khẹc, khẹc…”. Bỗng chú tuột đuôi rơi xuống, ai nấy đều giật mình, như­ng nhanh nh­ư cắt, chú nhảy sang bám vào một cành cây gần đó, rất điêu luyện như­ diễn viên xiếc. Làm trò chán, nó nhảy xuống, giơ tay ra ngoài hàng song sắt, để xin ăn. Tôi ném cho nó mấy cái bim bim, cả bầy xô lại cư­ớp. Như­ng nó rất nhanh, lúc nào cũng cư­ớp đư­ợc nhiều nhất, và đư­a hết vào mồm, nhai nhồm nhoàm, trông thật tham ăn. Mặc kệ chú đùa nghịch, bên cạnh đó, con khỉ mẹ vẫn đang chăm chỉ bắt giận cho khỉ con – chắc là em của nó. Trông gia đình khỉ cũng rất tình cảm.

Xem thêm:  Tả một đứa bé mà em yêu quý - Văn mẫu lớp 2

Những chú khỉ trong vư­ờn thú, đặc biệt là chú khỉ con tinh nghịch kia thật dễ mến! Tạm biệt những chú khỉ đáng yêu, em mong sao những chú khỉ này sẽ đ­ược chăm sóc tốt hơn, để lần sau trở lại thăm vư­ờn thú, em sẽ đư­ợc gặp lại những chú khỉ tinh nghịch, thông minh, như­ng khoẻ mạnh và xinh xắn hơn.

Tả con khỉ trong vườn thú – Bài làm 2

Mỗi khi em đạt thành tích cao thì ba mẹ thường đưa em đi chơi tại sở thú . Đấy chính  là món quà mà em luôn mong ước. Nơi đó có biết bao con thú đáng yêu .Em  được tận mắt ngắm nhìn các loài động vật hoang dã, các loài chim, thú . Trong các con thú nơi đây, em  luôn bị thu hút nhất chính là những màn biểu diễn nhào lộn của một chú khỉ  Bạc Má.

Chú khỉ này có tên thật hay và khá ngộ nghĩnh – Bạc Má . Tên gọi như vậy vì  ngay trên má chú khỉ này  có đám lông bạc trắng. Chú khỉ Bạc Má này nổi bật và tinh nghịch  nhất trong đàn, với bộ lông màu vàng nâu rất đẹp. Lông của chú không mượt như lông những chú mèo mà hơi xù lên trông rất ngộ nghĩnh. Phần lông càng gần đầu càng dài hơn và có màu vàng cam, trông đẹp lắm! Khuôn mặt chú có rất nhiều điểm tương đồng với khuôn mặt con người, chỉ khác là mắt thì to và tròn, gò má thì nhô cao, mũi hơi hếch lên trông thật nghịch ngợm. Và ấn tượng nhất là lúc chú ta cười, cái miệng đã rộng khi cười lại càng mở lớn hơn, mỗi khi cười là lộ ra cả hàm răng nhỏ nhắn, khá đều đặn và trắng như sữa. Chú cười rất nhiều nhất là khi được cho ăn. Thân hình chú hơi gầy, hai tay dài khẳng khiu và những ngón tay thon thon phủ một lớp lông vàng nhạt. Tuy gầy như vậy nhưng chú nhanh nhẹn lắm, chú có thể bám chắc vào một thân cây rồi đu cả người mình vài vóng quanh thân cây đó điêu luyện như một nghệ sĩ xiếc tài ba rồi lại chuyền cành nhanh thoăn thoắt. Thấy mọi người đứng xem làm cho  Bạc Má có vẻ thích trí hơn nên trổ tài biểu diễn mua vui cho mọi người. Đang đứng trên lóc cái lồng nhỏ, thoắt cái, chú ta  lấy đà, rồi bật nhanh lên một cành cây, một tay bám vào cành tay kia gãi gãi làm trò. Không cần lo chú ta bị ngã đâu, Bạc Má đã luyện triêu này thành tài rồi. Mọi người vỗ tay, nó càng khoái trí buông cả hai tay mà dùng đuôi cuộn chặt lấy cành cây, đu mình xuống miệng kêu "khẹc, khẹc…" Rồi tưởng chừng như chú bị rơi khi đuôi bị tuột ra, nhưng không, chú đã lại dùng tay đang đánh đu trên một cành cây khác. Tinh nghịch là vậy nhưng những lúc làm nũng mẹ cũng đáng yêu lắm, chú thường được mẹ ôm vào lòng rồi bặt giận cho. Trông thật tình cảm và thân thiết.

Xem thêm:  Cảm nhận về truyện chiếc lá cuối cùng của nhà văn O hen ri

Mẹ đưa em mộ quả chuối. Em đên lại gần Bạc Má . Em giơ giơ quả chuối. Chú ta liền chìa bàn tay nhỏ xinh ra xin. Ánh mắt chú nhìn trái chuối chín vàng một cách thèm thuồng. " Đây , ta cho chú mày đấy!" Em vừa vứt chuối vào. Chú ta liền chạy ra lấy chuối liền.  Bạc Má có vẻ vui lắm. Chú ta kêu khẹc khẹc rồi nhảy tót lên cao. Bằng một động tác điêu luyện, Bạc Má đã bóc  xong trái chuối một cách kheo léo. Ai cũng khen sao chú ta tài thế. Chú ăn chuối ngon lành. Em thấy chú ta ăn , em vui lắm!

Cứ mỗi lần chuẩn bị ra về là em lại quay lại chuồng khỉ để chào tạm biệt Bạc Má. Em mong sao Bạc Má và những chú khỉ ở đây sẽ được chăm sóc tốt hơn, để lần sau trở lại thăm vườn thú, em sẽ được gặp lại những chú khỉ tinh nghịch, thông minh, nhưng khỏe mạnh và xinh xắn hơn.

Topics #con khỉ #con người #tả con khỉ #văn miêu tả #vườn thú