Mấy mươi năm dài như ngàn thế kỷ
Mang nặng nề những kỷ vật xa xưa
Những nắng về, tuyết đến, những cơn mưa
Đã khơi lại biết bao là thương tiếc
Mấy chục mùa đông dài như muôn kiếp
Vẫn con vương kỷ niệm tuổi học trò
Có những chiều cơn mưa đến thật to
Trong gác nhỏ co ro nằm nhớ mãi
Tháng năm đó đôi ta còn e ngại
Tóc em dài như một dải trường sơn
Anh húi cua giống như quả chôm chôm
Hai thái cực mà vẫn hoài gặp gỡ
Anh tặng em cánh phượng hồng vừa nở
Em trao anh quyển vở viết tên nhau
Chuyện tình thơ sao nỡ để úa nhàu
Cho hai đứa giờ đau niềm ly biệt
Thôi nhé em chẳng còn gì nuối tiếc
Anh trả cho em mắt biếc môi hồng
Quá xa rồi… cách mấy chục con sông
Con thuyền cũ đã lạc dòng dĩ vãng

Xem thêm:  Văn tả cây bàng hay nhất
Topics #cơn mưa