Con sông quê hương trong veo xanh mát
Bên hàng tre kẽo kẹt những trưa hè
Dòng nước hiền hoà, ngân vang tiếng ve
Êm ái tuổi thơ, trong vòng tay mẹ

Thời thơ ấu, con sông quê quyến rũ
Nước chảy dạt dào nuôi đủ đồng hương
Ánh trăng rằm in bóng, hồn vấn vương
Bến bờ giặt giũ, tình thương làng xóm

Ngày hai buổi mon men sông hái lượm
Nước mía ngọt môi, hoa vàng ngực ướm
Đàn chim di trú, nghỉ cánh hót ca
Con sông quê tôi duyên dáng mượt mà

Và con người ven sông thật thà, hiếu khách

Nhưng hôm nay, lòng tôi như sóng dậy
Trơ trọi cát trắng, cây cỏ cùn đày
Vệt nước len lỏi, nắng cháy khô khan
Biến đổi sinh thái lấy gì bù đắp

Quê hương tôi, hôm nay nhìn kinh ngạc
Con sông Quê theo mãi tuổi học trò
Còn bây giờ nảy lửa, bốc khói tro
Sức sống tàn lụi, nỗi lo truyền kiếp

Cạn kiệt dòng sông, oằn mình tội nghiệp
Câu thơ tôi cũng khắc khoải nỗi lòng
Trả lại cho tôi tuổi thơ con sông
Trả lại quê hương dòng sông thơ mộng

Doanminhhop 01072015

Xem thêm:  Kể lại buổi đầu tiên em đi học từ 5- 7 câu
Topics #con người #dòng sông #Lượm #Thời thơ ấu