Mưa Sài Gòn ghét sao
Cứ như là con gái
Hết khóc lại sụt sùi
Chẳng bao giờ nghỉ ngơi

Mưa Sài Gòn cũng thơ
Tuổi học trò mộng mơ
Những hàng me lá đổ
Vàng vọt buổi chiều rơi

Mưa Sài Gòn khó thương
Ướt hết cả con đường
Em về ai đưa đón
Nói những lời vấn vương

Những cơn mưa thất thường
Sau mỗi buổi tan trường
Con đường dài hun hút
Ướt áo người tôi thương

Những cơn mưa Sài Gòn
Đến rồi bất chợt ngưng
Để người ta da diết
Nỗi buồn còn rưng rưng
 

Xem thêm:  Phân tích tâm trạng nhân vật Thúy Kiều trong đoạn thơ Kiều ở lầu Ngưng Bích trích Truyện Kiều của Nguyễn Du - Văn mẫu lớp 9
Topics #con đường #cơn mưa