Tả một em bé mà em yêu quý – Bài làm 1 của một bạn học sinh giỏi Văn tỉnh Nghệ An

Đối diện với nhà em là nhà cô Thanh. Cô Thanh có một em bé gái thật xinh xắn, dễ thương tên là Bảo Linh. Ai cũng yêu quý và âu yếm gọi bé bằng cái tên dễ thương là “Tu Ti”.

 Năm nay, Tu Ti vừa tròn một tuổi. Cái miệng nhỏ xíu luôn cười, làm lộ rõ mấy chiếc răng đang nhú như những hạt ngô non. Hai bàn tay mũm mĩm của bé thường vỗ vỗ vào nhau. Khi nào em nói: “Tu Tic cho chị thơm một cái nào”, bé nghiêng nghiêng đôi má phím, trắng hồng để chờ đợi, trông thật đáng yêu. Bé có đôi mắt tròn, đen lay láy và trong veo như hồ nước. Mái tóc bé hoe hoe, mềm mại như tơ, nhìn bé giống như một cô búp bê tinh nghịch. Nhiều lúc, như có gì vui lắm, bé cứ nói bi bô khiến ai cũng phải bật cười. Có lần, bé với tay lấy được thỏi son của mẹ, bé xoa hết lên mặt mũi. Trong bé lúc ấy như một chú hề nghộ nghĩnh.

Tu Ti đang tuổi tập nói, tập đi nên ai nói gì bé cũng bắt chước theo. Ai dạy bé “ạ”, bé cũng líu lô “ạ” theo. Nhưng bé chưa nói sõi nên nhiều lục mẹ phải “phiên dịch” cho người khác hiểu. Cả ngày, bé hết “bà, bà” lại “mẹ, mẹ” mà không biết chán. Thấy em sang chơi nhà, cô Thanh bảo: “Tu Ti ngoan, chào chị đi nào!”. Bé liền bập bẹ “chào chị”. Giọng bé cứ ngọng líu ngọng lô nghe đến là buồn cười.

Xem thêm:  Đề 20: Cảm nhận văn bản Cây tre Việt Nam

Tu Ti rất chịu khó tập đi. Bé đi lẫm chẫm, lò dò từng bước một. Sau mỗi một quãng đường ngắn, bé lại dừng lại, hai bàn tay nhỏ vỗ vỗ vào nhau, miệng bi bô “Mẹ … mẹ … Hô … hô …” đòi mẹ phải vỗ tay hoan hô thành tích của bé. Được mẹ mua cho đôi giày mới, Tu Ti thích lắm, cứ đòi đi giày mới, Tu Ti thích lắm, cứ đòi đi giày bằng được để tập đi. Đôi giày của bé khi bước đi phát ra những tiếng “tít tít” nghe rất vui tai. Bước đi của bé còn chưa vững nhưng bé không muốn ai dắt tay đâu. Một mình bé dò dẫm từng bước. Gặp bậc thang, bé liền ngồi xuống, bò lên bậc rồi lại đứng lên đi tiếp. Đến lúc bé lon ton chạy, khúc khích cười, ai trông thấy cũng yêu, cũng muốn ôm chầm lấy bé.

Em rất yêu qúy Tu Ti. Mỗi khi cô Thanh cho bé đi đâu chơi một hai ngày là em đã thấy buồn buồn, nhơ nhớ bé rồi. Em nhớ dáng đi chập chững, giọng líu lo như chim tập hót, cái miệng nhỏ xíu cười ngộ nghĩnh của bé. Em chỉ mong sao có bé bên cạnh để nô đùa cùng bé. Em luôn mong Tu Ti hay ăn chóng lớn, khỏe mạnh.

Tả một em bé mà em yêu quý – Bài làm 2

Các cụ ta có câu “ Ba tháng biết lấy, bảy tháng biết bò, chín tháng lò dò biết đi” cháu Tễu của em cũng đang tuổi tập đi tập nói.

Xem thêm:  Viết một đoạn văn ngắn phát biểu cảm nghĩ của em về nhân vật quan phụ mẫu trong bài Sống chết mặt bay của (Phạm Duy Tốn)

Bé Tễu mới tròn một năm, trông Tễu thật là xinh và bụ bẫm. Mỗi khi Tễu cười thì nhô bốn cái răng trắng tinh. Những sợi tóc mềm mại như sợi tơ tằm được cắt tỉa gọn gàng. Đôi mắt Tễu tròn , đen lay láy ẩn dưới đôi lông mày hình trăng khuyết đen nhạt. Một hôm em sang chơi bé Tễu cười tít mắt đi đến chỗ em vẫy đôi tay lủn củn dễ thương. Tễu rất ngoan, ai bảo gì Tễu cũng nghe theo và làm đúng cái nấy, nếu có ai gọi thì Tễu lại d…ạ, ai bảo Tễu gọi bà thì Tễu gọi b…à…ơ…i ngọng líu ngọng lô. Tễu ngoan nhưng cũng có nhiều tật xấu, nào là cắn, làm nũng, ngửa cổ ăn vạ, lúc thì đòi đi chơi, lúc thì đòi bế nhưng không có ai bế Tễu cả, rồi Tễu khóc được một lúc lại ngừng và lấy đồ chơi ra “xếp xếp” “sắp sắp”. Bé Tễu rất thích đi, cứ thả xuống là cắm đầu cắm cổ chạy, ngã huỵch thì Tễu lại đứng dậy và đi tiếp. Tễu không bao giờ quậy phá linh tinh và không nghịch dại làm chết người.

Em rất quý bé Tễu vì bé luôn đem lại những tiếng cười sảng khoái về hành động, lời nói và Tễu không nghịch dại.

Tả một em bé mà em yêu quý – Bài làm 3

Nhà chú em có em trung, em ấy học ở trường mẫu giáo A Liên Ninh. Trung có dáng người nhỏ nhắn, làn da hơi ngăm ngăm đen, khuôn mặt nhỏ nhỏ xinh xinh nhìn rất yêu.

Xem thêm:  Suy nghĩ về hiện tượng nói tục chửi thề trong giới trẻ nói chung và học sinh nói riêng

Em trung rất hiếu động nhưng lại ngoan ngoãn lễ phép nên ai cũng yêu quý em ấy. Em học rất chăm chỉ nên em đã học thuộc hết các mặt chữ cái và cũng bắt đầu đánh vần được một số từ rồi. 

Trên lớp trung chơi với bạn bè rất hòa đồng và vui vẻ nên được cô giáy khen và thưởng phiếu bé ngoan vào cuối tuần. Tối đến sau bữa ăn cơm thì Trung lại xin phép bố mẹ cho sang nhà em chơi với em.

Đến giờ về học bài thì em rất tự giác về học mà không cần bố mẹ phải gọi nên em thường được bố mẹ cho đi chơi vào những ngày cuối tuần.

Em rất yêu quá em Trung và cũng rất thích chơi với em ấy.

Topics #bố mẹ #đồ chơi #em bé #học sinh #tả em bé #văn miêu tả