Ngày ấy mình yêu nhau
Hai đứa còn dại lắm
Tuổi học trò áo trắng
Ngọt ngào và thơ ngây.

Mình bên nhau đắm say
Từng chiều sân trường vắng
Phượng đơm hoa đỏ thắm
Minh chứng tình hai ta.

– Em đẹp như bông hoa !
Anh vẫn từng bảo thế.
Em cúi đầu e lệ
– Hoa có tàn không anh ?!

Nhà em và nhà anh
Gần nhau chung tên phố
Một ngày không gặp gỡ
Bỗng thấy dài lê thê !

Từng nụ hôn vụng về
Vòng tay đan ấm nóng
Cùng mang theo vào mộng
Cho tình không ngủ quên.

Những đêm Hè trăng lên
Hương quỳnh thơm dịu ngọt
Mình bên nhau quấn quýt
Như là bóng với hình.

Cả hai cùng đinh ninh
Chung cuộc tình mãi mãi
Gốc sấu già cuối phố
Khắc chung tên chúng mình…

***

Giờ chỉ còn lặng thinh
Bóng người xa khuất nẻo
Thuở học trò áo trắng
Đã xa rồi – rất xa !

Mùa tới lại mùa qua
Trường cũ rêu phủ lối
Phượng nở hoa đỏ ối
Xót xa thay lòng người !

Em và anh hai đứa
Hai nẻo đời biệt ly !
Chợt chiều nay bỗng nhớ
Con đường nào xưa đi !

SM

Xem thêm:  Nhà phê bình văn học Hoài Thanh có nhận xét về thơ Thế Lữ: "đọc đôi bài, ... mệnh lệnh không thể cưỡng được". Em hiểu thế nào về ý kiến đó, qua bài...
Topics #con đường